Mộc Phỉ, con gái nuôi của trùm châu báu toàn cầu, là giáo sư y khoa trẻ tuổi nhất thế kỷ hai mươi mốt, bỗng xuyên đến cổ đại thành một cô bé nông thôn mười tuổi.
Thi thể mẹ ruột vẫn còn hơi ấm, đại thục yêu nghiệt mất trí nhớ lại trúng độc đang hôn mê nằm cạnh.
Mở miệng ra là nữ nhi này nữ nhị nọ, bộ dạng vô hại đáng yêu, kiên quyết một mực đòi ở bên cạnh.
Được rồi, coi như là nàng thưởng thức bộ dạng xinh đẹp của hắn, nàng quyết định nuôi vị đại thúc này!
Dạy mặc y phục, nấu cơm, ăn cơm, ngay cả đi nhà xí cũng cần nàng cầm tay chỉ dạy?
Đào rau dại, hái thảo dược, làm châu báo, tích góp tiền, sống nương tựa gắn bó lẫn nhau, ngày ngày thảnh thơi lại hạnh phúc.
Nhưng một ngày kia, đại thúc yêu nghiệt không thấy đâu…..
Về văn minh đáp trả cặn bã:
“”Ngươi chính là nghĩa muội mà Viêm Dục nhặt được? Vừa đen vừa xấu vừa bẩn thỉu, thật khó coi!””
Nữ hài nhìn ngó xung quanh, nghi ngờ hỏi: “”Bác gái, ngươi đang nói chuyện với ta sao?””
“”A a a! Bác gái? Ngươi là tiểu tiện nhân đáng chết! Lại dám gọi ta là bác gái?””
Nữ hài làm như suy tư trong chốc lát, rất nghiêm túc đáp: “”Bác gái, ngươi quá già, không thích hợp gọi tiểu tiện nhân, đó là sỉ nhục tiện nhân.””
Miệng nữ nhân nào đó sùi bọt mép ngã xuống đất không dậy nổi.
Nguồn: https://rvcentennial.org
Xem thêm bài viết khác: https://rvcentennial.org/suc-khoe
Thanks
Doc nhu cuc cuc
Khúc đầu viết ok càng về sau lại có chút vấn để. Kiểu truyện hay mà tác giả gặp vấn đề nên phải kết truyện gấp nên từ kiểu truyện 200 chương (khúc đầu kể rất tỉ mỉ, tình tiết không nhanh) thành 100 chương (cái kết rất gấp, cặp nam nữ vẫn chưa có khúc nào hạnh phúc ngọt ngào bên nhau, cao trào của truyện cũng chưa tới, giống xây dựng truyện đc 40% thì phải kết vậy). Khuyên mấy bạn nhảy hố khác thì hơn
😍😍😍
um..bo nay hay..